Vietnamese Hobbit Chapter 5
Vietnamese Hobbit Chapter 4
Chýõng 5 Những câu ðố trong bóng tối
Khi Bilbo mở mắt ra, ông không biết là ông còn mắt không, vì chung quanh tối tãm nhý thể mắt ông vẫn còn nhắm tịt. Không có ai ở bên cạnh ông cả. Hãy thử týởng týợng xem ông sợ ðến thế nào! Ông không thể nghe thấy gì, không thể thấy thấy gì, và ông không cảm thấy gì ngoài trừ nền ðá lạnh lẽo. Thật chậm chạp, ông ðứng dậy và mò mẫm cả bốn hýớng, cho ðến khi ông chạm vào vách của ðýờng ống; nhýng ông không thể tìm thấy gì hết: hoàn toàn không có gì, không có dấu hiệu của yêu tinh, không có dấu hiệu của ngýời lùn. Ðầu óc ông quay cuồng, và ông thậm chí còn không biết là họ ðã ði theo hýớng nào khi ông bị ngã. Ông cố phán ðoán, và bò dọc theo theo một hýớng, cho ðến khi thình lình tay ông chạm phải một cái gì ðó giống nhý một cái nhẫn nhỏ <ðến giờ mới chịu xuất hiện> bằng kim loại nằm trên nền ðýờng ống. Ðó chính là một ðiểm ngoặt cho sự nghiệp cuộc ðời của ông, nhýng lúc này thì ông không biết ðiều này. Ông nhét cái nhẫn vào túi mà gần nhý không nghĩ ngợi gì hết; rõ ràng là lúc này thì cái nhẫn không tỏ ra có công dụng gì ðáng kể cả. Ông không ði tiếp nữa, mà ngồi xuống cái nền lạnh lẽo và tự mình chìm ðắm vào một nỗi ðau khổ hoàn toàn một lúc lâu. Ông nghĩ ðến món trứng và thịt muối trong bếp ở nhà - vì bên trong nó có thể cảm thấy rằng ðã ðến giờ ãn, và ðiều này chỉ càng làm cho nó cảm thấy ðau khổ hõn.
Ông không thể nghĩ ðýợc là phải làm gì, hoặc là ðiều gì ðã vừa xảy ra; vì sao mà ông bị rõi lại; hay vì sao mà ông không bị bọn yêu tinh bắt khi ông bị tuột lại nhý thế, và thậm chí vì sao mà ðầu ông lại ðau nhý thế này. Sự thật là ông ðang nằm lặng yên trong một cái góc tối tãm, không thấy gì và không nghĩ gì một lúc lâu.
Sau một lúc thì ông sờ thấy cái tẩu của mình. Cái tẩu không bị gẫy, và dù sao thì nó cũng là một cái gì ðó. Rồi ông sờ thấy cái bao, với một ít thuốc lá bên trong, và ðó là lại là một cái gì tiếp nữa. Rồi ông tìm diêm quẹt và không thể tìm thấy gì hết, và ðiều này hoàn toàn làm ông mất hết hy vọng. Dù sao thì cũng tốt, ông nghĩ vậy khi tâm trí ðã trở lại bình týờng. Có trời mới biết tiếng diêm quẹt và mùi thuốc lá có thể mang ông ra khỏi những cái hố tãm tối ở cái nõi kinh khiếp này hay không. Vào lúc ðó ông vẫn cảm thấy rất rã rời. Nhýng khi thọc tay vào túi và sờ soạng khắp ngýời ðể tìm diêm quẹt thì tay ông chạm vào chuôi thanh gýõm nhỏ của mình - con dao gãm nhỏ ông lấy từ chỗ lũ quỷ khổng lồ, nó ðã quên bẵng nó ði; và bọn yêu tinh có vẻ nhý cũng không chú ý ðến khi nó khi ông ðeo con dao này bên trong cái quần túm của mình.
Và ông rút thanh gýõm ra. Thanh gýõm sáng mờ mờ trýớc mặt ông. "Thế ra ðây cũng là một thanh gýõm của ngýời elf," ông nghĩ, "và bọn yêu tinh thì không quá gần, nhýng cũng không quá xa." Nhýng ông cảm thấy thoải mái hõn một chút. Dù sao thì ðeo một thanh gýõm ðýợc tạo ra ở Gondolin trong những cuộc chiến tranh với yêu tinh, những cuộc chiến ðã ðýợc hát trong nhiều bài hát, thì cũng thật là oai phong; và ông cũng nhận ra rằng những vũ khí nhý vậy luôn tạo ra một ấn týợng mạnh cho bọn yêu tinh ðã thình lình tấn công họ.
"Quay lui?" ông nghĩ. "Hoàn toàn không hay! Ði sang bên? Không ðýợc rồi! Ði tới? Chỉ có cách này thôi! Ði thôi nào!" Và ông ðứng dậy, lúc túc býớc ði, thanh gýõm nhỏ chìa vào phía trýớc, một tay sờ týờng, nghe ngóng từng tiếng ðộng lít chít nhỏ nhất.
Rõ ràng là Bilbo ðang ở trong một nõi ðáng ðýợc gọi chật chội. Nhýng bạn hẳn phải nhớ rằng nõi ấy không ðến nỗi quá chật cho ông nhý ðối với tôi hay bạn. Hobbit không giống nhý ngýời thýờng, và sau hết nếu những cái lỗ của họ là những nõi chốn ðẹp ðẽ dễ chịu và thoáng khí, rất khác với những ðýờng ống của bọn yêu tinh, thì họ vẫn thýờng xuyên ðào những ðýờng ống hõn chúng ta, và họ không dễ dàng mất ði cảm giác về phýõng hýớng dýới lòng ðất - khi mà ðầu họ ðã phục hồi sau khi bị va ðập nảy ðom ðóm. Và họ cũng có thể ði thật lặng lẽ, có thể dễ dàng lẫn trốn, và phục hồi một cách ðáng kinh ngạc sau bị té ngã và ê ẩm, và họ có những trí thông minh và sự khôn ngoan mà con con ngýời hầu nhý chýa bao giờ nghe thấy hoặc ðã quên ði từ lâu.
Tôi sẽ không nói rằng nõi này giống nhý nõi ở của ngài Baggins. Con ðýờng ống này có vẻ nhý không có tận cùng. Tất cả những gì ông biết là ông vẫn ðang dốc xuống và vẫn ði theo cùng một hýớng dù thỉnh thoảng vẫn có những chỗ rẽ. Thỉnh thoảng lại có những lối ngách, ông biết ðiều ðó qua ánh sáng lờ mờ trên thanh gýõm, hoặc cảm thấy bằng bàn tay trên týờng. Ông không chú ý ðến những lối này, mà lại cố gắng bãng nhanh qua vì sợ bọn yêu tinh hoặc vì nửa týởng týợng ra những con vật tối tãm sẽ lao ra từ ngách ðó. Ông cứ ði và ði, rồi cứ ði xuống và ði xuống, và vẫn không nghe thấy âm thanh gì ngoài việc thỉnh thoảng lại có một con dõi rít lên bên tai, lúc ðầu khiến ông giật mình, rồi thì việc này diễn ra quá thýờng xuyên khiến ông không buồn quan tâm nữa. Tôi không biết là ông cứ giữ yên tình trạng nhý vậy ðýợc bao lâu, ghét ði tiếp nhýng sợ không dám dừng, ông cứ ði, ði và ði, cho ðến khi ông mệt hõn cả chữ mệt . Có vẻ nhý việc này sẽ kéo dài mãi cho ðến hôm sau và ðến cả những ngày tiếp theo. Rồi thình lình, chẳng có gì báo trýớc, ông rõi phịch vào nýớc! Ục! Nó lạnh nhý bãng. Việc này tác ðông lên ông ngắn nhýng mạnh mẽ. Ông không biết rằng ðấy chỉ là một cái vũng trên ðýờng, hay là rìa của một con suối ngầm chảy ngang lối ði, hay là bờ của một cái hồ sâu thãm thẳm. Thanh gýõm chẳng chiếu rõ ðýợc gì cả. Ông dừng lại, và ông có thể nghe thấy khi cố lắng nghe, tiếng nýớc nhỏ giọt tí tách từ cái trần vô hình vào mặt nýớc phía dýới; nhýng hình nhý không còn những tiếng ðộng gì nữa.
"Thế ra ðây là một cái vũng hoặc một cái hồ, chứ không phải là một con sông ngầm," ông nghĩ. Ông vẫn không dám bãng vào vùng bóng tối . Ông không biết bõi; và ông cũng nghĩ về những con vật nhớt nhợt với những con mắt lồi to týớng ðen thui ðang quẫy trong nýớc. Có những con vật rất lạ sống trong những cái vũng và những cái hồ tít bên trong những ngọn núi: những con cá mà chỉ có trời mới biết tổ tiên của chúng ðã bõi vào ðây từ bao nhiêu nãm trýớc ðây mà không hề bõi ra, trong khi mắt của chúng thì càng lúc càng to ra, to ra nữa, to ra mãi ðể cố nhìn trong màn ðêm; và còn những thứ còn nhầy nhụa hõn cả cá nữa. Thậm chí trong những ðýờng ống và hang ðộng mà bọn yêu tinh ðã tự ðào ra có những con vật sống khác mà chính chúng cũng không biết. Một số những cái hang ðộng này ðã xuất hiện rất lâu trýớc khi bọn yêu tinh chỉ có việc ðào rộng chúng ra và nối chúng với những lối ði khác của chúng, và những ngýời chủ cũ của những cái hang này vẫn còn ðấy, lýợn lờ và ðánh hõi về mọi thứ.
Sâu trong những màn nýớc ðen nõi ðây có một Gollum già sống, một sinh vật nhầy nhụa nhỏ bé. Tôi không biết hắn ðến từ ðâu, và hắn là cái hay con gì. Hắn là Gollum - tối tãm nhý bóng tối, ngoài trừ cặp mắt lồi to tròn trên khuôn mặt gầy nhẵng của hắn. Hắn có một cái thuyền nhỏ, và hắn thýờng lặng lẽ chèo ði trên hồ; cái hồ rộng, sâu và lạnh giá. hắn chèo thuyền bằng cách quạt cặp giò to týớng sang hai bên, nhýng không hề gây ra những gợn sóng nào. Không hề. Hắn dùng cặp mắt lờ mờ nhý hai ngọn ðèn của mình ðể tìm những con cá mù mà hắn có thể bắt ðýợc bằng những ngón tay dài với những ðộng tác nhanh nhý ý nghĩ. Hắn cũng thích thịt. Hắn nghĩ rằng thịt của yêu tinh ngon, khi hắn có thể bắt ðýợc chúng; và hắn luôn lo liệu sao cho bọn yêu tinh không hề phát hiện ra hắn . Hắn chỉ ði theo bọn chúng từ phía sau , nếu nhý chúng ði ðõn ðộc ở bất kỳ nõi nào gần bên bờ nýớc mà nó ðang lãng vãng cạnh ðó. Chúng ít khi làm vậy, vì chúng cảm thấy có một cái gì ðó bất ýng ðang lởn vởn quanh ðó, ở phía tận cùng chân núi. Chúng ðã ðến bên hồ rất lâu trýớc ðây, khi chúng ðào sâu ðýờng ống của mình xuống, và chúng thấy rằng chúng không thể ðào sâu hõn nữa; thế là chúng dừng lại ở hýớng này; và chẳng có lý do gì ðể chúng xuống ðó trừ khi con Yêu Tinh Vĩ Ðại sai ðến. Ðôi khi con này lên cõn thèm cá trong hồ, và ðôi khi chẳng có con yêu tinh hay cá nào trở về hết.
Thật sự ra Gollum sống trong một hòn ðảo nhỏ ở giữa hồ. Hắn ðang quan sát Bilbo từ ðằng xa với ðôi mắt lờ mờ nhý hai ống kính viễn vọng. Bilbo không thể thấy hắn, nhýng hắn ðang rất bãn khoãn về Bilbo, vì hắn có thể thấy rằng ðây hoàn toàn không phải là một con yêu tinh.
Gollum leo lên thuyền vào bõi ra khỏi ðảo, trong khi Bilbo vẫn ngồi bên miệng hồ, vô cùng bối rối khi mà không còn ðýờng ðể ði mà cũng không còn mýu gì ðể xoay trở. Thình lình Gollum ðến và thì thầm cùng với những tiếng rít:
"Phù hộ cho chúng ta và vấy nýớc lên chúng ta, châu báu của ta! Ta ðoán rằng nó là một bữa tiệc ðýợc lựa chọn, ít nhất là một mẩu ngon lành ðýợc làm cho chúng ta, gollum!" Và khi hắn nói gollum, hắn nuốt ực trong họng một cách ghê rợn. Ðó chính là lý do hắn có cái tên nhý vậy, cho dù hắn luôn gọi mình là"châu báu của ta."
Ông hobbit nhảy dựng lên ra khỏi da mình khi tiếng rít vẳng qua tai ông, và ông thình lình thấy một ðôi mắt lờ mờ ðang nhìn về phía mình.
"Ông là ai?" ông nói, chìa con dao gãm ra phía trýớc.
"Nó là ggggì, châu báu của tôi?" Gollum thì thào (hắn luôn luôn tự nói với chính mình vì chẳng có ai ðể nói chuyện). Cái khiến hắn phải tìm hiểu, cho dù lúc ðó hắn rất ðói, chỉ là sự tò mò; nếu không thì hắn ðã ði bắt cá và sau ðó mới thì thầm.
"Tôi là ông Bilbo Baggins. Tôi bị lạc khỏi những ngýời lùn và tôi lạc khỏi thầy phù thuỷ, tôi không biết tôi ðang ở ðâu; và tôi không muốn biết gì ngoài việc làm sao tôi có thể ra khỏi ðâu?"
"Nó có gì trên tay nó vậyyyyyyyyyyy?" Gollum nói, nhìn sang thanh gýõm, cái mà hắn không thích lắm.
"Một thanh gýõm, một thanh gýõm từ Gondolin!"
"Ssss," Gollum nói, và trở nên lịch sự hõn. "Kó thể mình nên ngồi xuống ðây zà nói chiện zới nó một chút, châu báu của taaaa. Có thể nói về những câu ðố, có thể là zậy, phải không?" Hắn khá bãn khoãn và trở nên thân thiện, dù sao ði nữa thì vào lúc này hắn vẫn làm nhý vậy, cho ðến khi hắn ðýợc biết thêm về thanh gýõm và về cậu hobbit, cho dù nhý nó có nhý ðang thật sự một mình, cho dù nó khá thích hợp ðể chén, và cho dù Gollum ðang thật sự rất ðói. Những câu ðố là những gì mà hắn nghĩ ðến. Hỏi về chúng, ðôi khi ðoán về chúng, ðó là trò chõi duy nhất mà hắn có thể chõi với sinh vật kỳ lạ khác ngồi những cái lỗ của chúng từ cách ðây rất, rất lâu, trýớc khi hắn mất tất cả bạn bè và bỏ ði, ðõn ðộc, rồi trýờn xuống sâu, thật sâu vào cái vùng tối tãm dýới những ngọn núi.
"Ðýợc lắm," Bilbo nói, ông khá bãn khoãn ðể ðồng ý, cho ðến khi ông biết thêm về sinh vật này, cho dù ông ðang ðõn ðộc, cho dù hắn có vẻ hung dữ hoặc ðói bụng, và cho dù hắn có thể là bạn của bọn yêu tinh.
Last modified: 07/18/13 by Urulókë